Cái kiếp giảng đường chán lắm thay
Không tiền không bạc, khổ dài dài
Sáng lo lót bụng bằng cơm nguội
Chiều phải đỡ lòng cháo với khoai
Hết gạo long nhong bò đi mượn
Sạch tiền vội vã chạy đi vay
Đói meo đành lấy bài ra học
Ráng học mai sau được phát tài
Bài thơ ni làm hồi đi trại năm 2 đại học, chừ post cho mấy bé thấy sinh viên khổ như răng. Đừng bóc lột anh nữa hỉ